Rebecca, một người mẹ đã ly hôn có hai con và đang đi làm, biết rằng cô đã làm hư chúng. Vì làm một công việc chiếm nhiều thời gian cô đã không thể dành nhiều thời gian cho con trai và con gái như cô mong muốn. Do cảm giác có lỗi vì không có đủ thời gian dành cho con, Rebecca có khuynh hướng “đền bù quá mức cho con khi chúng yêu cầu tôi làm điều gì đó... vậy là tôi đã nuông chiều các con quá tay” - cô nói.
Các con của Rebecca đã học được các “kỹ năng” vòi vĩnh mẹ những gì chúng muốn. Brandon, con trai 5 tuổi của cô, dùng thủ thuật “đôi mắt buồn” trong khi Stephanie áp dụng chiêu “áp lực từ bạn bè”. Khi muốn đòi mẹ thứ gì, Stephanie dùng những lời đại loại như: “Mẹ ơi, bạn con đứa nào cũng có cái đó hết”!.
"Chẳng hiểu sao trong đầu tôi muốn nói "không" nhưng miệng tôi lại nói "có" - Rebecca nói.
Việc cho trẻ nhiều quà thay vì thời gian, người mẹ đã vô tình nhấn mạnh tầm quan trọng của vật chất đến nỗi bọn trẻ dần tập khẳng định bản thân bằng vật chất. Và nếu chúng không còn những thứ vật chất đó, chúng sẽ cảm giác trống rỗng. Cha mẹ không thể dùng vật chất để bù vào thời gian nhằm thể hiện tình yêu thương đối với chúng. Đòi hỏi về vật chất là vô hạn và vật chất không thể nào lấp đầy lỗ hổng thiêng liêng mà chỉ cha và mẹ mới có thể làm được.
Theo Rabbi Shmuley Boteach, bọn trẻ ngày nay bộc lộ quá nhiều sự tức tối vì chúng cảm thấy bị cha mẹ bỏ rơi. Những ông bố bà mẹ này đã đặt công việc ở vị trí ưu tiên hơn gia đình. Rabbi Shmuley cũng cho biết các bậc cha mẹ gặp khó khăn khi dạy trẻ tính kỷ luật và lễ phép do tác động của ba yếu tố sau: 1. Tình trạng mệt lử và kiệt sức: Cha mẹ không thể nói "không" vì không đủ năng lượng làm điều đó. 2. Cảm giác có lỗi: Cha mẹ không thể dành nhiều thời gian hơn với con, thay vào đó họ lại cho chúng quà. 3. Một xã hội thiếu tình thương: Theo Shmuley, "những người có thời ấu thơ bất hạnh thường sẽ gặp một cuộc hôn nhân thiếu tình yêu. Tình yêu duy nhất mà họ có được là từ các con, vì thế họ e ngại áp dụng kỷ luật đối với chúng vì nghĩ rằng các con sẽ không còn thương yêu họ nữa”... |
1. Có phải con bạn thật sự hưởng được những điều chúng nhận được từ cha mẹ?
Một vài bậc cha mẹ thường thưởng cho con dù thật sự chúng không thực hiện điều gì to tát để nhận phần thưởng. Trẻ có thể tự dọn dẹp đồ chơi trong phòng mình, thu dọn quần áo gọn gàng hay giúp mẹ đổ rác. Không phải là bạn thật sự cần chúng giúp đỡ những việc như thế, chỉ vì điều đó sẽ giúp trẻ biết suy nghĩ và trở nên khéo léo hơn mà thôi.
2. Có phải con bạn đánh giá vật chất cao hơn?
Nếu không bị kềm hãm, sự thèm muốn vật chất sẽ trở nên vô chừng. Một khi việc này xảy ra, nó sẽ bóp nghẹn sự phát triển tình cảm thật sự. Trẻ sẽ không màng đến việc chúng có thiết lập được các mối quan hệ lành mạnh và tốt đẹp hay không. Điều chúng quan tâm chỉ là việc chúng sẽ nhận thêm bao nhiêu món quà mà thôi.
3. Có phải bạn đang dùng vật chất để xoa dịu trẻ?
Quần áo và đồ chơi có thể làm trẻ vui sướng tạm thời nhưng niềm hạnh phúc đó sẽ không kéo dài.
Nhiều bậc cha mẹ đôi lúc tự hỏi nếu họ không thỏa mãn những gì con họ muốn, phải chăng chúng sẽ không yêu họ nhiều như trước. Tuy nhiên, họ phải lưu ý đến việc các con có thể trở thành nạn nhân của chính người cha hay mẹ.
Trẻ sẽ không thể tự lo liệu cho bản thân đồng thời mất hẳn ý thức hoàn thành công việc của mình. Chúng chỉ biết đòi hỏi, vòi vĩnh cha mẹ phải thực hiện những điều chúng muốn.
Tóm lại, khi bạn nói "không" với trẻ, bạn phải cho trẻ thấy đúng là ý bạn muốn thế và bạn luôn phải làm đúng những gì mình nói; không nên miệng thì nói "không" nhưng vẫn chiều theo ý trẻ.

- 19/07/2009 08:18 - “Gieo hành vi, gặt thói quen”
- 19/07/2009 08:17 - Trẻ khổ sở vì bị bố mẹ chê bai
- 19/07/2009 08:15 - Con cái và những hệ lụy li hôn
- 19/07/2009 08:13 - Cha mẹ nên mừng khi con hay hỏi
- 19/07/2009 08:12 - Nuôi dạy bé trai theo cách của chuyên gia
- 19/07/2009 08:05 - 4 chiêu "lấy độc trị độc" khi dạy con
- 19/07/2009 08:03 - Dẹp bỏ cái tôi
- 19/07/2009 08:02 - Luyện tập để làm chủ cảm xúc
- 19/07/2009 08:01 - Hãy kiên nhẫn với con cái
- 19/07/2009 08:00 - Rèn luyện tư duy cho trẻ