Sự đối địch của anh em bọn trẻ xảy ra thường xuyên chứ không hẳn là những trường hợp cá biệt, và vì vậy các nhà tâm lý cho đó là hiện tượng bình thường. Nhiều khi, bọn trẻ đánh nhau chẳng vì một lý do nào cả.
Trong hầu hết các trường hợp, nguyên nhân thực sự của những sự việc bất ngờ đó không hẳn là nguyên nhân dẫn đến xô xát. Nếu để ý, bạn sẽ khám phá mối bất hoà giữa bọn trẻ là mối bất hòa tích tụ qua năm tháng, thường thì nó ở trong trạng thái “ngủ yên” của núi lửa và thỉnh thoảng sẽ bùng nổ. Sau đây là một số khả năng có thể dẫn đến cuộc chiến:
-
Bé thấy bé không được đối xử đặc biệt: mỗi đứa trẻ đều có nhu cầu tình cảm căn bản là được cha mẹ yêu thương và chìu chuộng. Cuộc chiến sẽ xảy ra khi một trong 2 đứa trẻ cảm thấy mối quan hệ của nó với mẹ hơi “bấp bênh”.
-
Trẻ nghĩ rằng mẹ đang so sánh hai đứa với nhau: đa số các bậc cha mẹ thường mang hai đứa con ra để so sánh với nhau với mục đích là làm cho bé này noi gương theo bé kia. Nhưng tốt nhất là bạn nên đánh giá mỗi đứa trẻ, ghi nhận những mặt tốt mặt xấu chứ không nên nói vớI con “con viết xấu hơn chị con”, “con không ngoan như em”. Lối so sánh như thế sẽ dẫn đến sự ganh ghét và bất hòa.
-
Chúng cảm thấy mình không có không gian riêng: nhà cửa càng ngày càng chật hẹp khi các đứa trẻ lần lượt ra đời. Điều này đồng nghĩa với việc không gian cho mỗi người bị thu hẹp, sự riêng tư cũng không còn là riêng tư nữa. Và vì vậy, chúng dễ nổi giận và khi giải quyết không được thì lại động tay động chân.
-
Cha mẹ đôi khi cứ nghĩ rằng trẻ sẽ tự tôn trọng nhau theo thứ tự lớn và nhỏ mà quên rằng cả bé lớn lẫn bé nhỏ đều phải được dạy “phải tôn trọng lẫn nhau” vì không hẳn anh em ruột luôn nghĩ tốt cho nhau. Cha mẹ phải tự mình nhắc nhở cho các con biết những mặt tốt của nó và cả của anh/em nó.
-
Trẻ con không có quyền tham gia quyết định bất cứ việc gì: Chẳng có ai thắc mắc gì về việc tại sao người lớn không bao giờ hỏi ý kiến của một đứa trẻ rằng cuối này con thích xem phim gì hoặc con thích mang đồ chơi nào qua nhà bạn. Hãy nhớ rằng trẻ dễ phát cáu lẫn nhau mỗi khi bé phải đứng ngoài đối với những quyết định dù nhỏ hay lớn có liên quan đến bản thân nó.
-
Bé này có nhiều "tài sản" hơn bé kia: nghe thì có vé vô lý nhưng quả thật là đứa con lớn thường được mua nhiều quần áo mới và bé nhỏ phải mặc “thính” quần áo của anh/chị mình. Tất nhiên là bé nào cũng thích được mặc quần áo mới và bé nhỏ cũng vậy, nó không chịu mặc quần áo cũ và cảm thấy bị thiên vị khi bị ép mặc áo quần của anh chị mình.
drSpock.com
Nguồn:webtretho.com
Đặt làm ưa thích
Bookmark
Email This
Số lần xem: 2063
Đóng góp của bạn đọc (0)

Bạn có ý kiến gì về bài báo này
Tin mới hơn:
- 13/07/2009 17:25 - Con trai của mẹ hay con gái của bố
- 13/07/2009 17:22 - Hỗ trợ hình thành lòng tự tin cho trẻ
- 13/07/2009 17:20 - 4 cách khuyến khích trẻ học tốt
- 13/07/2009 17:18 - Khi bà tham gia vào việc chăm cháu
- 13/07/2009 17:15 - Mối quan hệ đặc biệt - Tình cha con (3 - 4 tuổi)
Tin cũ hơn:
- 13/07/2009 17:10 - Giáo dục để tạo tính cách cho con cái
- 13/07/2009 17:08 - Mẹ ẵm con đi! (3 - 4 tuổi)
- 13/07/2009 17:03 - Học làm mẹ
- 13/07/2009 17:01 - Dạy trẻ điềm tĩnh
- 13/07/2009 16:58 - Khuyến khích trẻ tự chơi một mình