
Một hôm đi học về, gặp tôi nó liền khoe: “Hôm nay con nhặt được tờ bạc năm chục ngàn mẹ ơi!”. Tôi ngạc nhiên: “Con nhặt ở đâu?”. “Ở trước cổng trường!”. Nó vội vàng mở cặp ra và lấy tờ bạc đưa cho tôi: “Đúng rồi tờ năm chục ngàn mới tinh, thôi để mẹ cất cho”. Thấy tôi gấp tờ giấy bạc bỏ vào ngăn túi xách con bé lặng im bước vội vào phòng. Tối hôm sau con bé đang ngủ say, chồng tôi khẽ bảo: “Anh muốn nói với em một câu chuyện!”. “Chuyện gì vậy?” – tôi ngạc nhiên. “À... hồi chiều hôm qua con có mách với anh nó nhặt được năm chục ngàn đồng đưa cho mẹ mà mẹ không nói gì hết...”. Tôi vội vàng phân bua: “À... lúc ấy em bận...”. Anh nói tiếp: “Có thể lúc ấy em đang nghĩ về một vấn đề gì ở cơ quan nên bị phân tâm, nên anh đã nói đỡ: Chắc mẹ cất hộ cho con để hôm sau nộp cho cô giáo và thông báo cho ai mất đến nhận đấy thôi!”. Nghe chồng nói, tôi mới nhận ra mình thật vô tâm, thiếu nhạy bén trong cách cư xử với con.
Nguyễn Hà Thanh(Nguồn:webtretho.com)
- 18/07/2009 23:37 - Chơi không chỉ là chơi
- 18/07/2009 23:36 - Ngôn ngữ trẻ con
- 18/07/2009 23:33 - Giao việc cho con
- 18/07/2009 23:26 - Khi con cầm nhầm
- 18/07/2009 23:25 - Mất lòng tin, mất tất cả
- 18/07/2009 23:22 - Làm sao để trẻ không nói dối?
- 18/07/2009 23:19 - Bố mẹ vô tình dạy con nói dối
- 18/07/2009 22:49 - Đừng nghĩ trẻ không biết gì
- 18/07/2009 21:50 - Không được cha mẹ quan tâm trẻ dễ già trước tuổi
- 18/07/2009 21:48 - Dạy trẻ lao động